Overblog
Editer la page Suivre ce blog Administration + Créer mon blog

A…!” Cảnh Giai Tuệ không có cách nào ngăn lại được tiếng kêu của mình, chim chóc trong rừng chắc đều bị giật mình hết cả rồi.Cảm giác khó chịu ban đầu biến mất, thay vào đó là sự nôn nóng khó tả, cô chỉ còn biết yếu ớt ngồi phịch trên khuỷu tay hắn, cảm thụ lửa nóng của hắn đang thiêu đốt cô, đôi lúc lại phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ.Cô đã bị người đàn ông này hoàn toàn áp chế, bị hắn dùng sức mạnh như hổ dữ quấy nhiễu trong cơ thể mình.

“Cô là của tôi…Ai dám chạm vào cô xem, tôi sẽ khiến cho nó phải hối hận với hành động của mình! Tuy nhiên…trước đó…tôi phải tận tình giáo dục cô một chút mới được…”

Hắn đột nhiên dừng lại, đem người phụ nữ mềm nhũn kia đi đến một tảng đá to, sau đó để cô nằm sấp lên đó, đưa tay đỡ lấy mông của Cảnh Giai Tuệ, lại một lần nữa xâm nhập, vừa động vừa đưa tay đánh nhẹ lên cặp mông trắng nõn của cô, việc trừng phạt nhục nhã ngoài sức tưởng tượng này làm cho cô rất đau, mỗi lần bị bàn tay thô to kia đánh vào mông, nơi đó lại giống như phản xạ có điều kiện mà co rút rất chặt, khiến cho hắn cũng không nhịn nổi mà lớn tiếng thở gấp.

“Đồng Nhiên! Anh là đồ khốn! Dừng tay! Khốn…A!” Sau khi quất chưa đến mười cái, cơ thể của hắn bắt đầu run lên không ngừng, chất lỏng ẩm ướt bắn tung tóe xuống đống lá cây dưới chân hai người.

Trong suốt hai mươi phút, Đồng Nhiên cảm thấy được cơ thể của cô không ngừng run lên, đó là phản ứng liên tục đạt những đợt cao trào nhỏ, tuy rằng đã mây mưa với nhau vài lần, nhưng hắn biết rõ là cô vẫn không có chút kinh nghiệm nào, một người phụ nữ trong sáng như tờ giấy trắng rất dễ dàng bị đẩy lên cao trào.Bị cô bao chặt lấy, hắn rốt cục cũng nhịn không được, phía dưới nhanh chóng rút ra đưa vào, chỉ chốc lát sau thì chuẩn bị bắn ra, thế nhưng hắn lại cố tình không chịu rút lui, cứ thế đem mầm móng nóng bỏng của mình bắn thật sâu vào trong bụng cô.

Khi Đồng Nhiên thỏa mãn rút ra, cặp mông trắng nõn của Cảnh Giai Tuệ đã bị đánh cho đỏ hồng, cô yếu ớt ngã xuống như một vũng nước, vẻ mặt xấu hổ và giận dữ.Lúc này, ngoài trời bắt đầu có những hạt mưa, lá cây trong rừng khẽ phát ra tiếng xào xạc, nước mưa rơi xuống hàng lông mi đang nhắm chặt của Cảnh Giai Tuệ, làm cho người ta không nhận ra được đó là mưa hay nước mắt.Đồng Nhiên có chút đau lòng hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, sau đó ôm cô vào trong ngực, sửa sang lại quần áo rồi bế cô vào trong xe.

Tài xế rất hiểu chuyện, chỉ đứng yên bên đường hút thuốc, thấy Đồng Nhiên bế Cảnh Giai Tuệ lên xe thì mới trở về, khởi động máy rồi tiếp tục lái xe đi.

Lửa giận hừng hực đã được giải tỏa hết trong rừng, vừa nãy hắn đã bị cơn ghen làm lu mờ tâm trí, hiện tại mới có thể bình tĩnh mà suy xét mọi chuyện.Hắn đoán thằng nhóc Thượng Thiết kia nhất định là đã để Cảnh Giai Tuệ nhìn thấy yến tiệc trong đại sảnh.

Cảnh Giai Tuệ sau khi lên xe, cố gắng bình ổn lại hơi thở rối loạn và tiếng nức nở của mình, cô giãy ra khỏi cánh tay của tên ác ma kia, hai tay gắt gao ôm lấy chính mình, tựa vào một bên sườn xe, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, cố gắng tránh né người đàn ông cầm thú kia ra thật xa, còn có mùi hương gay mũi trên người hắn nữa.

Vốn tưởng rằng Đồng Nhiên sẽ bảo lái xe đưa đến căn hộ cao cấp mà trước kia cô đã từng tới, không ngờ ô tô lại chạy về phía ngoại ô thành phố, cuối cùng tiến vào một căn nhà trong một tiểu khu ở Giang Nam.Khi xe tới, bảo vệ đứng một bên tự động mở cổng, sau đó lại đóng lại.Đồng Nhiên đi xuống xe rồi nhanh chóng bước vào trong, Cảnh Giai Tuệ cũng đi xuống, cô chạy ngược lại muốn đẩy cổng ra, nhưng lại phát hiện nó là cửa chống trộm cao cấp, giống như trong các căn hộ, không có mật mã thì không thể mở được.

Partager cette page
Repost0
Pour être informé des derniers articles, inscrivez vous :